26 September 2009

Hoài niệm blog

Đã từ lâu mình không muốn nhớ đến sinh nhật của chính mình, chắc là do hội chứng... tuổi già. Tuy nhiên vẫn có một số người nhắc nhở bắt mình phải nhớ. Đó là anh chị em và người thân trong gia đình với những tin nhắn tình cảm, ấm áp, mọi người đều ở xa đều bận mà vẫn nhớ đến mình qua tin nhắn là quí lắm rồi. Đó là phòng hành chính của Công ty, vì công ty mình có lệ mừng sinh nhật và tặng quà sinh nhật cho tất cả nhân viên. Đó là admin của một trang blog và vài forum mà khi đăng ký thành viên, mình trót dại ghi đúng ngày sinh của mình. Ở trang blog bên kia, sinh nhật năm nay bạn bè chúc tụng tưng bừng lắm, có quà, có hoa, có thơ, có nhạc, đủ hết, làm mình rưng rưng cảm động tuy đó chỉ là quà, hoa, thơ, nhạc ảo.

Sinh nhật năm nay, mình chợt nhận ra rằng có rất nhiều người sinh nhật vào tháng chín. Trong công ty mình, năm nay mọi người tổ chức sinh nhật mỗi tháng một lần cho tất cả mọi người. Và tháng chín đúng là tháng có nhiều người nhất, danh sách dài dằng dặc, chủ tịch công đoàn trao hoa trao quà mỏi tay. Mùa cưới vào cuối năm, thuận vợ thuận chồng có con bồng vào tháng chín năm sau là câu giải thích của bạn Lục Bình.

Sinh nhật năm nay, có một món quà tình cờ mà ý nghĩa, “Im Lặng” ra đời như một món quà kỷ niệm tuyệt vời với bạn bè blog. Lại nhớ đến “một thời đạn bom, một thời hòa bình” cùng bạn bè blog. Nhiều người lúc đầu chơi blog rất nhiệt tình nhưng sau rồi cũng chán. Giao lưu blog vui vẻ, thú vị nhưng cũng đầy những chuyện thị phi, và không thiếu những rác rưởi, bom bẩn của một vài kẻ đố kị lén lút ném vào nhà. Cũng như bạn Lục Bình, lúc đầu mình còn đau đớn, kinh ngạc, choáng váng, nhưng về sau thì chỉ còn thấy thương hại kẻ có tâm hồn hèn hạ, bệnh hoạn ấy.

Tuy nhiên suy cho cùng, blog cũng như internet vẫn đem lại cho mình niềm vui nhiều hơn. Mình có được một số bạn bè, nhất là mấy bạn gái tâm đắc, chia sẻ đồng cảm với nhau cả thơ văn lẫn chuyện đời. Ngoài đời, nhất là trong giới đồng nghiệp, khó mà có được những người bạn tâm đắc như vậy. Đối với mình, blog như một góc thư giãn cho tâm hồn sau tất cả những mệt mỏi, lo lắng của những chuyện cơm áo gạo tiền thường nhật. Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có… blog để chia sẻ và đồng cảm.

Hoài niệm chút xíu qua hình ảnh.


Đây là cuộc gặp mặt lần đầu của mình tại Đầm sen, Sài Gòn với mấy người bạn từ thời Blog Tiếng Việt, Bích Nga, anh Trung Kim và anh Hoa Huyền.

Đây là cuộc hội ngộ ở Kỳ Hòa, thêm hai người bạn thân thiết nữa cũng từ thời blog tiếng Việt là Lâm Cúc và anh Hoàng Kim.


Chuyến du xuân đến Đức Linh


Lang thang cùng Lâm Cúc và Kim Oanh ở Phan Thiết


Nhậu với Bọ Lập và mấy anh em Blog Hà Nội (Anh Chung, Nora và Trường)
Gặp lại hai ông anh thi sĩ của thành phố biển cùng Nora


Thăm xưởng tranh dán giấy của họa sĩ Lâm cùng mấy người bạn tâm đắc nhất (Lâm Cúc, Kim Oanh, Thanh Chung)


Các thành viên tương lai của Thiền viện VCCO

Và những gương mặt rạng ngời niềm vui trong cuốn "Im lặng"

No comments:

Post a Comment