Hàng tỷ năm về trước, một khoảnh khắc tuyệt vời đã khiến người thợ vĩ đại nhất của sự Vô tình trộn những dòng sông ánh sáng với túi bột thời gian để làm 1 chiếc bánh khổng lồ. Thú vị với ý tưởng này, người thợ Lập dị này đã đặt nhào nặn thật kỹ càng Ánh sáng với Thời gian, rồi ông ta tưới lên chiếc bánh tương lai những dòng tư duy đầy mâu thuẫn của mình với hy vọng sẽ làm cho thật ngọt ngào và đáng yêu. Và chiếc bánh toả sáng, thật kỳ lạ, kỳ lạ hơn cả sự tồn tại của đấng Vĩnh cửu, cùng với sự nhào nặn của Thượng đế, chiếc bánh quay tít, biến đổi không ngừng với những vầng hào quang năng lượng biến đổi liên tục. Người thợ Vĩ đại của không gian, thời gian và vũ trụ sững sờ trước một sự sáng tạo bất ngờ ngoài ý muốn. Nhưng chiếc bánh không còn nằm dưới bàn tay thô ráp của ông nữa, nó hoàn toàn vượt ra khỏi tầm kiểm soát và những dòng không gian xoáy tít quanh nó, làm nó co lại và dãn ra không ngừng. Nhưng dòng tư tưởng vĩ đại và phức tạp của Thượng đế biến đổi thành những xúc cảm dữ dội, lạnh lùng, khi trào dâng, khi cuộn xoáy, khi lắng đọng. Trước sự chết sững vì bất ngờ của Thượng đế, sự dồn nén đến tận cùng của cảm xúc đã làm cho ánh sáng và thời gian co thắt lại, rồi bùng lên một vụ nổ khổng lồ, 1 Big Bang thật sự. Vũ trụ của chúng ta đã sinh thành và đó là kết thúc của Vô tình và Vĩnh cửu.
Bay xuyên qua không gian, chen lấn thời gian, viên đá Vô tình, thấm đẫm tư tưởng và trí tuệ của Thượng đế, vượt qua hàng tỷ năm ánh sáng, đi xuyên qua những ngôi sao nóng bỏng, vượt qua những đám mây hành tinh giá lạnh, cuốn theo những đám bụi vũ trụ cháy sáng, viên sỏi bay vô định trong không gian! Vô định hay không, nó không trả lời được, vì nó không bay ra từ bàn tay của Cha, nó bay từ sâu thẳm của không gian và nó bay vào sâu thẳm của không gian. Viên đá bay hay vũ trụ bay? Cũng là một câu hỏi không có sự trả lời. Nhưng chắc chắn có một điều, nó chuyển động hoặc vũ trụ chuyển động. Một sự tương đối vĩnh cửu. nếu như có tâm trạng, nó sẽ kêu ầm lên "Đức chúa Cha, cầu xin người giúp con uống trái đắng này".
Có lẽ trong sự bối rối vĩnh cửu, Thượng đế đã nghe thấy tiếng kêu nhỏ bé này, một chú lùn mầu vàng xuất hiện, rồi một hành tinh xanh lấp lánh hiện ra, nó thật nhỏ bé, với ánh sáng lấp lánh dịu dàng, phản quang của chú lùn. Nó làm cho Viên đá Trí tuệ thoáng chút sóng ngầm, và nó như bị hút vào cái bẫy dịu dàng đó.
Thượng tầng khí quyển bừng sáng, hút nạn nhân của nó vào, sự ma sát làm viên đá Trí tuệ nóng sáng lên, những tư tưởng bốc cháy, sáng rực lên trong bầu trời xanh ngắt. Sức nóng làm viên đá Trí tuệ tan thành bụi, tạo thành những đám mây vô hình trong không khí, những hạt bui trí tuệ lạnh lùng lan ra, thấm vào những hình hài mà đức Chúa Cha đã cố gắng tạo ra vội vàng trong 6 ngày theo mẫu của mình. Chạy theo mạch máu, lẫn vào làn da, thấm vào từng đường gân thớ thịt, nhưng hạt bui trí tuệ đã mang theo vào con người những tư duy phức tạp và hỗn loạn của người khai sinh ra nó.
Trong những sinh linh nhỏ bé, những cảm xúc kỳ lạ lấn chiếm những tư duy Logic. Những tham vọng, những ước mơ, nhưng hồ nghi, những quy luật. Tất cả những dòng tư duy, tình cảm chuyển động hỗn loạn trong tâm trí của con người, đi xuôi ngược dòng sông thời gian, bỏ qua quy luật Luân hồi, những phân tử đó tìm kiếm lẫn nhau, cố hội tụ thành Viên đá vô tình theo bản năng, và không muốn thực hiên bản năng như sự thông minh của Trí tuệ. Con người bắt đầu vào một cuộc hành hương tìm chân lý. Sự đối kháng của bản năng, sự thông thái của trí tuệ, những sợi chỉ vô hình lôi cuốn con người vào một bể khổ vô hình, không bờ bến, sóng trào dâng, vực xoáy ngầm, bão táp dữ dội, nắng cháy da nguời, mưa tuôn xối xả, con người vẫn lao về phía trước, hay là đi ngược lại phía sau?
Những con người quyền lực quyết định chắc chắn rằng, họ chiến đấu vì chân lý. Đại đa số những kẻ sinh tồn cho rằng mình đi tìm hạnh phúc, vậy hạnh phúc là gì? Chân lý là gì? Giải nghĩa của từng hạt bụi trí tuệ thì nhiều vô cùng, hàng tỷ định nghĩa cho Thuyết tương đối của Anbe Anhxtanh. Một câu trả lời theo Luật vạn vật hấp dẫn của Niutơn. Chỉ một câu nói theo Kinh Truyền đạo của Đấng chăn chiên đã tạo lên những kho sách khổng lồ trong các Giáo đường. Nhưng ánh sáng của câu trả lời đôi khi lại thoáng qua khi nụ hôn của một cặp tình nhân làm vô số người mỉm cười, nụ cười của hạnh phúc.
(Bài viết của TTB)
No comments:
Post a Comment