01 July 2007

Hạt sạn trong bữa tiệc


Thời gian này tôi đang tham gia khóa đào tạo chuyên môn do công ty tổ chức. Đăng ký học vì thời gian này tôi khá rảnh và cũng vì tôi vốn ham học từ thủa nhỏ. Khóa học kéo dài tận ba tháng, học tất cả các ngày thứ bảy. Thế là sáng thứ bảy tôi không còn được ngủ nướng nữa, lọ mọ dậy sớm cắp laptop đến lớp. Đi học ngày nay sướng thật, ngồi trong phòng máy lạnh, có laptop WIFI nhí nhoáy vào mạng viết blog và đọc báo, thi thoảng liếc qua bài giảng của thày cũng trên laptop của mình ở cửa sổ bên cạnh. Ai không đem laptop thì cũng copy bài giảng của thày vào USB đem về nhà đọc lại thoải mái, chẳng cần giáo trình, tài liệu, sách vở làm gì cho mệt.

Thứ bảy tuần qua, chúng tôi có một ông thầy đầu bạc, complê caravat lịch sự, GSTS, Tổng giám đốc một công ty liên doanh. (Ghi chú GSTS là Giáo Sư Tiến Sĩ, không phải Gà Sống Thiến Sót.). Thầy giới thiệu đã từng du học ở Canada, đã từng bôn ba năm châu bốn bể, tiếng Anh như gió, tuy nhiên trong khóa học này thầy sẽ ưu tiên giảng bằng tiếng Việt mẹ đẻ cho yêu nước.

Vâng, giới thiệu về khóa học và về ông thầy hơi kỹ, chỉ để nhấn mạnh cho cái mục đích chính của tôi. Đấy là bắt lỗi chính tả trong bài giảng tiếng Việt của thầy. File powerpoint nhá, xanh đỏ tím vàng nhá, hình ảnh động, âm thanh nổi nhá, bấm slides chạy ra chạy vào đồng hành cùng các loại hình ảnh và âm thanh nhá. Thế mà hỡi ôi, bài giảng “chất lượng cao” của thầy đầy rẫy lỗi chính tả và lỗi đánh máy. Ngoài những lỗi chính tả thông thường, người miền nam hay mắc lỗi lẫn lộn dấu hỏi và dấu ngã, lẫn lộn giữa t và c trong văn phong nói và kéo luôn cả vào văn phong viết. “Rũi ro”, “chia sẽ”, “xử dụng”, “xác xuất’, “sác địng”, “chặc chẻ”, sẳn sàng”, tóm lượt”, “mồi lữa”, ….là một số lỗi trong bài giảng nhan nhản lỗi của ông thầy. Tôi ngán ngẩm nhìn bài giảng của thầy mà ước ao sao thầy không để nó nguyên bản tiếng Anh thì hay hơn nhiều dịch nó ra tiếng Việt. Tiếng Việt cha sinh mẹ đẻ của thầy mà sao thầy không thông thạo bằng tiếng Anh nơi thầy du học?

Tôi có một thói xấu là khi nhìn thấy lỗi chính tả, hay lỗi đánh máy trong sách báo nhất là trong văn chương…là thấy ngứa mắt và khó chịu vô cùng. Và rồi tự dưng tôi chỉ còn nhìn thấy mấy cái lỗi chính tả mà chẳng còn thấy bài văn bài thơ mắc lỗi đó còn gì hay ho nữa. Cái cảm giác giống hệt như đang nhấm nháp sơn hào hải vị chợt nhai phải hòn sạn to đùng mẻ hết cả răng, chỉ còn một cách duy nhất là nhổ miếng ngon trong miệng đi.

Thời Blog tôi có may mắn được đọc khá nhiều nhà văn, nhà thơ, có danh cũng như vô danh trên mạng. Dĩ nhiên họ là những bậc kỳ tài trong việc tung hứng với các con chữ rồi. Họ múa bàn phím toanh toách, bấm chuột nhoay nhoáy, thả thơ viết văn cứ như thả diều, nhẹ nhàng như chơi. Tuy nhiên, một số vẫn mắc phải những lỗi chính tả sơ đẳng nhất. Những lỗi chính tả này làm cho những bài văn, bài thơ tuyệt tác của họ trở nên…kém giá trị, thậm chí vô nghĩa đối với bạn đọc, giống y như những món sơn hào hải vị có sạn vậy.

Vì vậy, hãy để ý nhặt sạn trước khi chuẩn bị món cho bàn tiệc của bạn nhé, hỡi các nhà văn nhà thơ vô cùng đáng kính.

No comments:

Post a Comment